Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 3 20, 2011

Ông Đồ

Hình ảnh
Mỗi năm hoa đào nở Lại thấy ông đồ già Bày mực tàu, giấy đỏ Bên phố đông người qua Bao nhiêu người thuê viết Tấm tắc ngợi khen tài Hoa tay thảo những nét Như phượng múa, rồng bay Nhưng mỗi năm, mỗi vắng Người thuê viết nay đâu Giấy đỏ buồn không thắm Mực đọng trong nghiên sầu Ông đồ vẫn ngồi đấy Qua đường không ai hay Lá vàng rơi trên giấy Ngoài trời mưa bụi bay Năm nay hoa đào nở Không thấy ông đồ xưa Những người muôn năm cũ Hồn ở đâu bây giờ?

TỐNG BIỆT HÀNH

Hình ảnh
Đưa người, ta không đưa qua sông, Sao có tiếng sóng ở trong lòng... Bóng chiều không thắm không vàng vọt, Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong? Đưa người, ta chỉ đưa người ấy, Một giã gia đình, một dửng dưng... Ly khách! Ly khách, con đường nhỏ, Chí nhớn chưa về, bàn tay không, Thì không bao giờ nói trở lại; Ba năm, mẹ già cũng đừng mong... Ta biết người buồn chiều hôm trước, Bây giờ mùa hạ, sen nở nốt, Một chị, hai chị cũng như sen, Khuyên nốt em trai dòng lệ sót. Ta biết người buồn sáng hôm nay... Giời chưa mùa thu, tươi lắm thay, Em nhỏ thơ ngây đôi mắt biếc, Gói tròn thương tiếc, chiếc khăn tay... Người đi? Ừ nhỉ, người đi thực! Mẹ thà coi như chiếc lá bay... Chị thà coi như là hạt bụi... Em thà coi như hơi rượu say...

Tự hát

Hình ảnh
Chẳng dại gì em ước nó bằng vàng Trái tim em anh đã từng biết đấy Anh là người coi thường của cải Nên nếu cần anh bán nó đi ngay Em cũng không mong nó giống mặt trời Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống Lại mình anh đi với đêm dài câm lặng Mà lòng anh xa cách với lòng em Em trở về đúng nghĩa với trái tim Biết làm sống những hồng cầu đã chết Biết lấy lại những gì đã mất Biết rút gần khoảng cách của tin yêu Em trở về đúng nghĩa trái tim em Biết khao khát những điều anh mơ ước Biết xúc động qua nhiều nhận thức Biết yêu anh và biết được anh yêu. Mùa thu nay sao bão mưa nhiều Những cửa sổ con tàu chẳng đóng Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh Em lo âu trước xa tắp đường mình Trái tim đập những điều không thể nói Trái tim đập cồn cào cơn đói Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn Em trở về đúng nghĩa trái tim em Là máu thịt, đời thường ai chẳng có Vẫn ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi.

Đồng dao cho người lớn

Hình ảnh
Có cánh rừng chết vẫn xanh trong tôi Có con người sống mà như qua đời Có câu trả lời biến thành câu hỏi Có kẻ ngoại tình ngỡ là tiệc cưới Có cha có mẹ có trẻ mồ côi Có ông trăng tròn nào phải mâm xôi Có cả đất trời mà không nhà ở Có vui nho nhỏ có buồn mênh mông Mà thuyền vẫn sông mà xanh vẫn cỏ Mà đời vẫn say mà hồn vẫn gió Có thương có nhớ có khóc có cười Có cái chớp mắt đã nghìn năm trôi