Hữu sở tư
Lô Đồng
Đương thì ngã tuý mỹ nhân gia
Mỹ nhân nhan sắc kiều như hoa
Kim nhật mỹ nhân khí ngã khứ
Thanh lâu châu bạc chi thiên nha
Quyên quyên thường nga nguyệt
Tam ngũ nhị bát doanh hựu khuyết
Thuý mi thiền phát sinh biệt ly
Nhất vọng bất kiến tâm đoạn tuyệt
Tâm đoạn tuyệt
Kỷ thiên lý
Mộng trung tuý ngoạ Vu Sơn vân
Giác lai lệ trích Tương giang thuỷ
Tương giang lưỡng ngạn hoa mộc thâm
Mỹ nhân bất kiến sầu nhân tâm
Hàm sầu cánh tấu Lục ỷ cầm
Điệu cao huyền tuyệt vô tri âm
Mỹ nhân hề! Mỹ nhân!
Bất tri mộ vũ hề! Vi triêu vân?
Tương tư nhất dạ mai hoa phát
Hốt đáo song tiền nghi thị quân...
Dịch thơ
Ta say... say ở nhà nàng
Lòng say đôi má mịn màng như hoa
Bây giờ người đã bỏ ta
Lầu son rèm ngọc khuất xa cuối trời
Còn đâu ánh nguyệt sáng ngời
Trăng như tình ái... đầy vơi có thì
Tóc xanh mi biếc chia ly
Lòng đau tan nát những khi nhớ nàng
Tình nhân thế, hận quan san
Ta mơ... say giữa mây ngàn Vu Sơn
Tỉnh ra lệ ướt mi buồn
Lệ vương cành trúc... lệ hờn Tương phi
Đôi bờ hoa thắm đương thì
Bóng hồng không thấy sầu bi âm thầm
Ngậm sầu gượng tấu Dao cầm
Tơ lòng đã tuyệt tri âm khuất rồi
Mỹ nhân! Nàng ở xa khơi...
Là mây buổi sớm? Mưa rơi chiều tà?
Song khuya một đoá mai hoa
Tương tư tỉnh mộng ngỡ là dáng ai...
Dịch bởi Vi Nhất Tiếu
Bản dịch khácKhi ta say ở nhà ai,
Mặt ai xinh đẹp tươi cười như hoa
Bây giờ ai vội lìa ta
Lầu xanh rèm ngọc xa xa chân trời
Bóng trăng xoay chuyển đầy vơi
Tóc xanh mày biếc cho người phân ly
Trong theo nào có thấy chi
Lòng riêng đòi đoạn đứt chia ngìn tầm
Non Vu nhớ lúc say nằm
Đùng khi tỉnh dậy, lệ đầm sông Tương
Sông Tương hoa cỏ hai hàng
Mỹ nhân chẳng thấy lòng càng xót xa
Ôm cầm dạo khúc khuây khoa
Điệu cao, dây đứt, ai là tình nhân!
Mỹ nhân này hỡi mỹ nhân
Biết rằng mộ vũ, triêu vân đâu giờ ?
Một đêm trằng trọc tương tư
Thấy hoa mai nở vội ngờ bóng ai ...
Bản dịch khác
Xưa say nghỉ lại nhà ai
Dung nhan ai đó... ngỡ hoa mỉm cười
Bây chừ... ai bỏ... ta rơi
Đài xanh rèm ngọc xa vời chân mây
Vì trăng vơi hết lại đầy
Mày xanh tóc biếc động dây phân kì
Đoái trông còn thấy được chi
Đoái trông đứt ruột cũng vì nhớ nhau
Vu sơn hẹn mộng xưa sau
Cơn say đứt nối lệ đầm sông Tương
Cỏ hoa đằm bến Tiêu tương
Người không thấy bóng đoạn trường riêng ta
Vặn dây hát khúc gấm hoa
Điệu cao, dây đứt... người hoa chốn nào
Mĩ nhân... mĩ nhân... nơi nao
Phải chăng mây sớm mưa chiều là em?
Mai hoa động mộng... lay rèm
Mai hay người ấy rẽ đêm trở về...
Đương thì ngã tuý mỹ nhân gia
Mỹ nhân nhan sắc kiều như hoa
Kim nhật mỹ nhân khí ngã khứ
Thanh lâu châu bạc chi thiên nha
Quyên quyên thường nga nguyệt
Tam ngũ nhị bát doanh hựu khuyết
Thuý mi thiền phát sinh biệt ly
Nhất vọng bất kiến tâm đoạn tuyệt
Tâm đoạn tuyệt
Kỷ thiên lý
Mộng trung tuý ngoạ Vu Sơn vân
Giác lai lệ trích Tương giang thuỷ
Tương giang lưỡng ngạn hoa mộc thâm
Mỹ nhân bất kiến sầu nhân tâm
Hàm sầu cánh tấu Lục ỷ cầm
Điệu cao huyền tuyệt vô tri âm
Mỹ nhân hề! Mỹ nhân!
Bất tri mộ vũ hề! Vi triêu vân?
Tương tư nhất dạ mai hoa phát
Hốt đáo song tiền nghi thị quân...
Dịch thơ
Ta say... say ở nhà nàng
Lòng say đôi má mịn màng như hoa
Bây giờ người đã bỏ ta
Lầu son rèm ngọc khuất xa cuối trời
Còn đâu ánh nguyệt sáng ngời
Trăng như tình ái... đầy vơi có thì
Tóc xanh mi biếc chia ly
Lòng đau tan nát những khi nhớ nàng
Tình nhân thế, hận quan san
Ta mơ... say giữa mây ngàn Vu Sơn
Tỉnh ra lệ ướt mi buồn
Lệ vương cành trúc... lệ hờn Tương phi
Đôi bờ hoa thắm đương thì
Bóng hồng không thấy sầu bi âm thầm
Ngậm sầu gượng tấu Dao cầm
Tơ lòng đã tuyệt tri âm khuất rồi
Mỹ nhân! Nàng ở xa khơi...
Là mây buổi sớm? Mưa rơi chiều tà?
Song khuya một đoá mai hoa
Tương tư tỉnh mộng ngỡ là dáng ai...
Dịch bởi Vi Nhất Tiếu
Bản dịch khácKhi ta say ở nhà ai,
Mặt ai xinh đẹp tươi cười như hoa
Bây giờ ai vội lìa ta
Lầu xanh rèm ngọc xa xa chân trời
Bóng trăng xoay chuyển đầy vơi
Tóc xanh mày biếc cho người phân ly
Trong theo nào có thấy chi
Lòng riêng đòi đoạn đứt chia ngìn tầm
Non Vu nhớ lúc say nằm
Đùng khi tỉnh dậy, lệ đầm sông Tương
Sông Tương hoa cỏ hai hàng
Mỹ nhân chẳng thấy lòng càng xót xa
Ôm cầm dạo khúc khuây khoa
Điệu cao, dây đứt, ai là tình nhân!
Mỹ nhân này hỡi mỹ nhân
Biết rằng mộ vũ, triêu vân đâu giờ ?
Một đêm trằng trọc tương tư
Thấy hoa mai nở vội ngờ bóng ai ...
Bản dịch khác
Xưa say nghỉ lại nhà ai
Dung nhan ai đó... ngỡ hoa mỉm cười
Bây chừ... ai bỏ... ta rơi
Đài xanh rèm ngọc xa vời chân mây
Vì trăng vơi hết lại đầy
Mày xanh tóc biếc động dây phân kì
Đoái trông còn thấy được chi
Đoái trông đứt ruột cũng vì nhớ nhau
Vu sơn hẹn mộng xưa sau
Cơn say đứt nối lệ đầm sông Tương
Cỏ hoa đằm bến Tiêu tương
Người không thấy bóng đoạn trường riêng ta
Vặn dây hát khúc gấm hoa
Điệu cao, dây đứt... người hoa chốn nào
Mĩ nhân... mĩ nhân... nơi nao
Phải chăng mây sớm mưa chiều là em?
Mai hoa động mộng... lay rèm
Mai hay người ấy rẽ đêm trở về...
Nhận xét
Đăng nhận xét