It’s worth reading!!!

Quá đỗi ngạc nhiên, súc động và đáng để chúng ta suy nghĩ chúng ta có thể làm gì với đầy đủ 2 tay và 2 chân...Chuyện có thật 100%...đã được trình chiếu trong chương trình 60 minutes của TV Channel 9 –Australia. Sau khi đọc xong nếu rãnh xin mời các bạn xem video clip ở phần cuối của câu chuyện khi Nick Vujicic thuyết trình ở trường học...

KHUYẾT TẬT Ư... ĐỪNG QUÁ LO LẮNG

Thử tưởng tượng trên chiếc bàn có bức tượng bán thân không tay chân, ánh mắt của bức tượng găm vào người đối diện, rồi bỗng nó nhúc nhích, mỉm cười, khiến một cảm giác rờn rợn chạy dọc sống lưng. Đó là cảm giác của nhiều người từng tham dự những buổi diễn thuyết của Nick Vujicic, chàng trai quê Brisbane (Úc).

Nick Vujicic

Nick chào đời vào một ngày đầu tháng 12-1982. Mẹ anh đã ngất khi nhìn thấy đứa con chỉ có đầu, mình và một mỏm cụt mọc ra từ hông trái với hai ngón nhỏ. Khi tỉnh lại, bà và chồng ứa nước mắt khi thấy đứa trẻ ngoài việc không có tứ chi vẫn ngọ ngoậy và khóc váng như những trẻ khỏe mạnh bình thường. Bằng tình thương vô hạn, cha mẹ Nick đã đưa anh từng bước vào đời.

Khi Nick đến tuổi đi học, cha mẹ gửi anh đến trường dành cho những trẻ khỏe mạnh bình thường. Từ cái mỏm cụt bên hông, hai người gắn cho Nick một cánh tay đặc biệt để con có thể cầm nắm, đánh răng, viết, gõ máy tính và hòa nhập xã hội. Những năm đầu tiên, cậu bé không tay chân luôn được đặt trong xe lăn và phải nhờ người khác đẩy đi. Những đứa trẻ khác chỉ trỏ vào cậu, nói những lời vô tâm và cười phá khiến Nick chỉ muốn tan biến đi trên cõi đời này.

Năm lên tám, Nick toan tự tử nhưng được cứu sống. Trải qua một số biến động khác, Nick nhận ra không ai khác ngoài bản thân có thể giúp mình trở nên bình đẳng với mọi người. Cậu bình tâm lại và quyết tâm học thật giỏi. Những năm trung học sau đó, các học sinh khác bắt đầu nhìn Nick với vẻ ngưỡng mộ vì thành tích học tập của Nick rất đáng nể.

Năm 17 tuổi, cuộc đời Nick mở sang bước ngoặc khác bởi một sự kiện đáng nhớ. Nick được mời đi nói chuyện về quá trình phấn đấu của bản thân và nhận ra anh không chỉ có thể sống bình thường mà còn có ích hơn thế. Những người đến nghe Nick ngày càng đông. Anh trở thành một trong những diễn giả quy tụ nhiều người nghe nhất ở Úc và được mời diễn thuyết ở nước ngoài nhiều nhất.

Nick Vujicic "ngồi hộc hành lý" trên máy bay

Với thanh niên, anh kể về kinh nghiệm "chiến đấu" với những lần bị bắt nạt ở trường, về những việc mình đã làm, những điều anh suy nghĩ. Với những người mất hoặc không có tay, anh chia sẻ phương pháp "giậm gót và ngón chân" do anh tự nghĩ ra để đánh máy cho nhanh. 21 tuổi, Nick đĩnh đạc vào đời với tấm bằng cử nhân thương mại chuyên ngành hoạch định tài chính và kế toán.

"Khi thế giới nói bạn là một sự thất bại, hãy nghĩ rằng tạo hoá mầu nhiệm có một kế hoạch cho bạn. Rằng những bài học mà bạn tự rút ra ít nhiều sẽ có ích cho người khác!". Từ nhiều năm nay, Nick Vujicic đã trở thành giám đốc tổ chức phi chính phủ "Sống không tứ chi" ở Úc. như bao người lành lặn, anh cũng vạch kế hoạch cuộc đời. Kế hoạch cho năm tới là có thể độc lập tài chính nhờ kinh doanh bất động sản, thiết kế một chiếc xe hơi riêng, trở thành khách mời trong chương trình của Oprah Winfrey và hoàn tất quyển sách Không tay, không chân, đừng lo lắng! hứa hẹn nhiều chi tiết cảm động!

Nick Vujicic trong vòng tay của những người mến mộ

Nick Vujicic - diễn giả đặc biệt của thế giới

"Người không tay chân" đã viết trên blog (ở trang nhật ký điện tử của mình => http://www.myspace.com/lifewithoutlimbs) về lần diễn thuyết vòng quanh các nước Singapore, Indonesia, Campuchia và Mỹ vào tháng 7-2007: "Giờ giấc thật sít sao! Tôi chỉ có thể tranh thủ năm phút để cập nhật tình hình cho bạn. Nói chuyện với khoảng 120.000 người, truyền hình trực tiếp cho 40 triệu khán giả. Được cảnh sát hộ tống, di chuyển bằng trực thăng... Riêng ở Indonesia phải tới năm thành phố, trong vòng 10 ngày có 22 cuộc gặp gỡ. Nơi đông người nghe nhất có lẽ khoảng 20.000 người...".

Còn tại Campuchia, anh viết: "Chúng tôi đã đến Campuchia tham dự chương trình tài trợ chính thức cho 30 trẻ khuyết tật. Đó chỉ là bước khởi đầu. Tôi đã nói chuyện với 1.600 người khuyết tật và xúc động mãnh liệt khi biết nhiều người trong số họ bị gia đình từ chối và chính phủ bỏ rơi như thế nào. Tôi hy vọng sang năm sẽ có thể trở lại đây để thành lập một quỹ hỗ trợ người khuyết tật".

NHIẾP ẢNH GIA KHÔNG CHÂN

Ba-lô sau lưng, máy ảnh trên vai và chiếc ván trượt làm phương tiện di chuyển, nhiếp ảnh gia trẻ tuổi Kevin Connolly đã chu du qua rất nhiều quốc gia. Ống kính của anh đã ghi nhận nhiều khoảnh khắc độc đáo về cuộc sống và con người ở những nơi anh từng đặt chân đến.

Kevin Connolly

Điểm đáng kinh ngạc ở chàng trai 22 tuổi người Mỹ này là anh không hề có chân ngay từ khi mới sinh ra. Đẹp trai, cường tráng và hoàn toàn khỏe mạnh, nhưng cơ thể của Kevin được đo không phải từ đỉnh đầu đến gót chân mà là đến thắt lưng.

Tuy nhiên, Kevin chưa bao giờ để dị tật bẩm sinh cướp đi sự lạc quan và tình yêu cuộc sống. "Từ bé tôi đã học cách phải thích nghi với hoàn cảnh. Cha mẹ không hề đối xử với tôi như một kẻ tật nguyền, do đó tôi luôn sống tích cực" - Hãng tin ABCNews dẫn lời anh tâm sự.

Từ năm 7 tuổi, Kevin đã tập thể thao phát triển cơ bắp, tập trượt tuyết và ngừng sử dụng xe lăn từ năm 18 tuổi. Thay vào đó, anh di chuyển bằng một chiếc ván trượt. Chàng trai giàu nghị lực này hiện đang theo học ngành điện ảnh và nhiếp ảnh tại Đại học bang Montana.

Anh có cơ hội sang New Zealand theo chương trình trao đổi sinh viên, và bắt đầu đi du lịch các nước từ đó. Tình yêu đối với sự nghiệp nhiếp ảnh của anh xuất phát từ thời kỳ cuối tuổi “teen”, một phần bởi anh thường là đối tượng được người ta quay phim chụp ảnh.

Theo ABCNews, cho tới nay Kevin đã chụp tới 32.000 bức ảnh về cuộc sống và con người của 33 thành phố tại 15 quốc gia. Điểm đặc biệt của các bức ảnh là phần lớn chúng chụp những người qua đường khi họ nhìn anh. Tấm ảnh đầu tiên anh chụp ở Vienna (Áo), khi phát hiện một người đàn ông liếc trộm anh. Kẹp máy ảnh vào sườn, anh chụp mà không cần nhìn vào kính ngắm.

"Tôi đã phát chán chuyện bị mọi người liếc nhìn, nên đó thật ra là một hành động mang tính trả đũa" - anh kể. Tuy nhiên, góc chụp từ sát mặt đường hướng lên đã đem lại sự độc đáo hiếm thấy trong nghệ thuật nhiếp ảnh. Và vậy là Kevin bắt đầu chụp ảnh những người liếc nhìn mình.

Những bức ảnh của Kevin rất độc đáo, đôi khi rất hài hước. Theo Kevin, khi nhìn thấy anh, người ta ngay lập tức hình thành những dự đoán khác nhau về anh. Do đó, các bức ảnh đã thể hiện bản chất con người của từng nền văn hóa khác nhau.

Còn Hãng tin ABCNews bình luận: ảnh của Kevin thể hiện sự tò mò của con người qua nhiều hình thức. Khi được hỏi về những vấn đề khi chụp ảnh trong điều kiện khó khăn như vậy, Kevin hài hước: "Sỏi rải đường chẳng hề hay ho chút nào. Và tôi chưa từng phải lo tới những chiếc váy ngắn".

Được chụp ảnh là một niềm hạnh phúc lớn lao đối với Kevin. Anh tâm sự trên website của mình (www.therollingexhibition.com): "Tôi nghĩ rằng công việc của một nhiếp ảnh gia hoặc bất cứ ai tự cho mình là nghệ sĩ là... khiến mọi người phải đặt ra câu hỏi về một giá trị hoặc một ý tưởng vốn bị cho là thông thường, không được nhiều người để tâm".

Video clip :

http://www.maniacworld.com/are-you-going-to-finish-strong.html

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

dung lượng RAM lớn nhất mà HĐH cấu trúc 32-bit nhận được

Ký tự viết tắt trong chat & email

Ubuntu LAMP Server