Nguyên Tiêu 07

NGUYỄN VĨNH TIẾN

Bài tặng những nhà thơ

chỉ có nước mắt là xài không bao giờ hết
tin tôi đi
bạn từng nghe qua ai xài tiền chẳng hết bao giờ?
danh dự nếu mang ra xài cũng sạch
quyền chức quy thành tiền nhấm nháp cũng đi tong

tôi viết bài này riêng tặng những nhà thơ
những nhà thơ thôi
chòi thơ không được tính
bởi những trang thơ chưa bao giờ ly thân cùng nước mắt
thơ cuộn thành dòng
nước mắt chảy thành thơ

tôi viết bài này riêng tặng những nhà thơ
vừa phải sống cho thơ, vừa phải thở cho mình,
vừa đa đoan cho chính bạn
tin tôi đi
bởi nhà thơ mà chai sạn
vũ trụ này còn quái gì thơ

tôi nói câu chuyện này để bạn biện biệt đâu thực những nhà thơ
ăn tục nói phét trây trét trong thơ đích thị nhân danh thơ ca mà trục mà vớt (ba chấm - cái này bạn tự điền vô)
những kẻ mở mồm: yếu tính của thơ, rồi chỉ toàn sản xuất/sinh ra những câu thơ yếu (ba chấm - cái này bạn cũng dễ dàng điền vô nốt)
những kẻ hô hào cải tổ cải cách cải mả cho thơ cuối cùng là cãi lộn để rồi biến thơ thành món cải xào cải khú đưa lên bàn nhắm với rượu chuối hột giá hai ngàn một chai mua ngay góc chợ
rồi ngửa cổ than trời than đất than củi với than ôi thơ (í a, í á) phú bây giờ

phải mang ra xài món quà nước mắt
là khi nhà thơ chẳng còn chi để mà xài
khi nhà thơ còn biết xúc động - chỉ cần xúc động thôi - không phiền đến các mỹ từ rung động run rẩy với rung rinh hay rung gì gì (ba chấm)
nước mắt rơi - ngoài thơ, tôi cược đấy - ta được nhiều thứ ra đời

tôi viết bài này cũng để ủi an ai đã, đang và sẽ níu vạt áo lên chùi nước mắt
bài tặng những nhà thơ

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

dung lượng RAM lớn nhất mà HĐH cấu trúc 32-bit nhận được

Ký tự viết tắt trong chat & email

Ubuntu LAMP Server