Những con chim ẩn mình chờ chết (The thorn birds)

…Theo truyền thuyết,có một loài chim chỉ hót lên một lần trong cả cuộc đời mình.Tiếng hót đó ngọt ngào hơn bất cứ sinh vật nào trên trái đất này.Ngay khi vừa rời tổ,loài chim ấy đã đi tìm ngay một thứ cây có những gai nhọn và tiếp tục bay mãi,không chịu ngơi nghỉ, cho đến khi tìm được mới thôi.Sau đó,nó cất tiếng hót trên những cành cây hoang dại, rồi lao thẳng vào cây gai dài nhất và nhọn nhất.Cây gai xuyên thẳng qua ngực giữa cơn hấp hối,một tiếng hót vút cao,thánh thót hơn cả tiếng hót của sơn ca hay hoạ mi.Tiếng hót tuyệt vời đánh đổi bằng cả cuộc sống.Cả trời đất như ngừng lại để lắng nghe,và thượng đế ở trên cao thì mỉm cười.Bởi rằng sự tuyệt vời chỉ có được bằng niềm đau vô tận ấy...Con chim mang chiếc gai nhọn xuyên qua ức vẫn tuân theo một quy luật bất biến.Tôi không hiểu đièu gì đã thúc đẩy nó tự đâm suốt vào tim và lịm dần trong tếng hót.Vào lúc ngọn gai xuyên qua,nó không ý thức được cái chết đang chờ chực, nó chỉ mãi mê hót và hót cho đến khi không còn hơi thở để cất thêm một nốt nhạc nào nữa.Nhưng chúng ta, khi tự ghim vào lồng ngực những chiếc gai nhọn,chúng ta biết,chúng ta hiểu,vậy mà chúng ta vẫn làm.Chúng ta vẫn làm…”……
Đây là lời mở đầu của cuốn tiểu thuyết nổi tiếng”Những con chim ẩn mình chờ chết” của nhà văn Colleen McCullough (xuất bản vào tháng7/1988).
Ngoài ra nó còn có một tên khác: Tiếng chim hót trong bụi mận gai. Theo mình nhớ thì bản dịch bản này dịch từ tiếng pháp.
Những con chim ẩn mình chờ chết dịch từ tiếng liên xô.
Nguyên bản của nó hình như của người úc thì phải. Và câu chuyện này xảy ra cũng ở úc luôn thì phải. Mình xem phim và chuyện luôn rồi thấy rất hay nhưng phim không diễn tả hết được các bối cảnh và tình huống trong truyện. Nói chung đây là tiểu thuyết rất hay.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

dung lượng RAM lớn nhất mà HĐH cấu trúc 32-bit nhận được

Ký tự viết tắt trong chat & email

Ubuntu LAMP Server